Vài năm gần đây việc bỏ phố về quê được nhiều người trẻ chú ý tới. Lý do thì nhiều nhưng có lẽ họ đều cảm thấy nơi phố thị có quá nhiều áp lực. Xin không bàn đến việc bỏ phố về quê thì liệu có trụ được ở quê hay không mà hôm nay chúng ta sẽ tới thăm một tấm gương bỏ phố về quê thành công, tạo cảm hứng cho rất nhiều người khác. Đó chính là trường hợp của Amosa – một cô gái người Trung Quốc.
Trái lại với số đông nuôi mộng bỏ phố về quê nhưng không biết bắt đầu từ đâu, Amosa đã nghiêm túc theo đuổi và thực hiện ước mơ để kiến tạo lên một không gian cổ tích cho riêng mình. Amosa bắt đầu rời xa chốn thành thị từ năm 2017, trong suốt thời gian ấy, cô đã từng bước cải thiện ngôi nhà hoang thành không gian sống lãng mạn như truyện cổ tích và làng quê châu Âu thời xưa.
Ba năm trước, đây chỉ là một ngôi nhà cũ nát với một bãi đất hoang đầy cỏ dại. Chẳng mấy ai khi nhìn thấy ngôi nhà hoang này lần đầu tiên lại có thể sẵn sàng dành cả quãng thanh xuân của mình để sống tại đây cả.
Để xây dựng nên ngôi nhà trong mơ, Amosa đã học làm mộc, tự tay xây tường, thiết kế khuôn viên, khai khẩn đất hoang, gieo hạt, ươm cây giống… “Có công mài sắt, có ngày nên kim”, có ai nhận ra sự thay đổi đáng ngạc nhiên của căn bếp này không?
Amosa luôn diện những bộ đồ cổ điển và đội những chiếc mũ hoặc trùm những chiếc khăn trên đầu. Hằng ngày, cô luôn chăm chút cho khu vườn và ngôi nhà của mình từ lúc mặt trời còn đang lấp ló ở chân núi.
Nhiều người cho rằng, cuộc sống ở đây thật tẻ nhạt và buồn chán. Họ tin rằng, Amosa sẽ không thể cứ mãi sống ở trốn triền đồi hoang vắng như vậy. Sẽ sớm thôi, cô sẽ phải quay lại chốn đô thị xa hoa, tấp nập.
Thế nhưng, cuộc sống của Amosa ở đây không hề thiếu thốn như vậy. Trong nhà có đầy đủ tiện ích, có chú chó, chú mèo để bầu bạn; chợ và hàng xóm cách nhà của cô không quá xa.
Cô gái quan niệm, sự cô đơn hay buồn chán không bao giờ phụ thuộc vào vật chất hay môi trường mà do thế giới nội tâm của mỗi người. “Tôi thường thích ngẩn ngơ nhìn một đám mây trắng, ngắm các bông hoa nhỏ. Tôi chưa bao giờ cảm thấy cô đơn từ khi sống ẩn dật. Có lẽ rừng núi, hoa cỏ, ánh nắng cho tôi sức mạnh và thoải mái”, Amosa chia sẻ.